Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018

ĐẤT TRỜI VÂN NAM (PHẦN 10): CHẠM NGÕ THIÊN ĐƯỜNG

SHANGRI-LA VÂN NAM TRUNG QUỐC
Chiếc xe bus đưa tôi đến điểm cuối cùng chính là bến xe khách Shangri-La (Shangri-La Bus Station). Xe phải chạy thêm một đoạn nữa tầm 5km, vì chỗ chiếc Stupa khổng lồ kia chỉ mới là cổng chào chính của địa phận trung tâm của Shangri-La - thủ phủ của châu tự trị Địch Khánh (Diqing).
Trong xe vẫn bật điều hòa ở nhiệt độ vừa phải để giữ ấm cho hành khách nên tôi không có cảm giác lạnh, nhìn ra bên ngoài thì trời khá nắng, ánh sáng chói chang của buổi trưa cũng khiến tôi có chút lo lắng sợ trời nắng nóng ảnh hưởng đến việc du ngoạn. Mặc dù đây chỉ là một nơi xa xôi hẻo lánh của vùng biên ải miền tây Trung Hoa, nếu tính theo đường chim bay thì chỉ cách biên giới tiếp giáp với Myanmar tầm 120km. Nhưng Shangri-La lại khá hiện đại hơn so với những gì tôi nghĩ. Đường phố gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ, giao thông trật tự. 
SHANGRI-LA VÂN NAM TRUNG QUỐC
Nhưng nếu so sự đông đúc thì quả thật không bằng được với Lệ Giang. Nhưng tôi lại yêu Shangri-La chính vì điều này. Trên đường đi "sư phụ" (người Hoa gọi những người làm tài xế như thế) cũng dừng lại thả khách ở một vài nơi trên đường, nhưng đó là những người dân địa phương, còn mình là khách du lịch thì các bạn cứ yên vị ngồi yên đó cho tới bến cuối cùng nhé. Cứ thong thả ngắm đường phố đi, khi nào xe đi đến một bãi tập kết xe bus thì hãy xuống. Cuối cùng xe cũng vào trạm, cảm giác đầu tiên của tôi khi đặt chân lên mảnh đất này là sự phấn khích tột độ. Dù biết là đã quen với kiểu "trời nắng - không khí lạnh" ở Lệ Giang rồi, nhưng ở Shangri-La, điều đó còn tương phản mạnh hơn nhiều lần. Các bạn cứ tưởng tượng giữa cái trưa nắng chói nhưng nhiệt độ chỉ 10-12 độ. Nhưng nhiệt độ chỉ là con số, 10 độ ở Shangri-La - nơi có độ cao 3.160m so với mặt nước biển thì nó không đơn giản là giống như 10 độ ở Đà Lạt của Việt Nam. Không khí khô hơn, oxy loãng hơn, nên thật sự cảm giác lạnh hơn rất rất rất nhiều.
SHANGRI-LA VÂN NAM TRUNG QUỐC
Đến đây các bạn cứ đi theo dòng người để đi vào bên trong bến xe, như đã đề cập ở các bài trước, các bạn có thể đi thẳng ra ngoài đón taxi đi về hotel nhưng nếu bạn nào muốn tiết kiệm thời gian và đã có lịch trình rõ ràng, thì ghé ngang quầy bán vé (ticket office) mua sẵn vé để đi về Lệ Giang nhé. Người bán vé ở bến xe Lệ Giang nói tiếng anh khá tốt, một điều tôi rút ra là các bạn chỉ cần nói đơn giản, ngắn gọn, súc tích, dùng những từ cơ bản, những bạn nào học IELTS thì lưu ý nhé, dùng từ cơ bản thôi, vào mua vé chỉ cần "ticket to Lijiang, four tickets" vậy là đủ rồi. Đừng có đầy đủ chủ ngữ, vị ngữ, trạng từ, phát âm đuôi "s" phía sau, và đừng xài từ vựng quá "pro" của band 7-8 gì nhé. Cao siêu chẳng ai hiểu gì đâu, quan trọng là nhanh, hiệu quả.
Mua vé xong thì tôi đi thẳng ra ngoài cổng, ở phía ngoài có khá nhiều người sẽ đứng giới thiệu phát tờ rơi cho các bạn những tour du lịch, xe đưa rước, nếu thích các bạn có thể cầm về tham khảo, nhưng tốt nhất là đừng nói gì cả vì giá khá cao, mà những điểm du lịch ở Shangri-La mình hoàn toàn có thể tự túc đi được. Taxi ở Shangri-La thì cũng giống như ở Lệ Giang thôi, nhưng có một điều các bạn lưu ý là "Taxi ở Shangri-La là sẽ thương lượng giá chứ không tính theo contermeter nhé". Thật ra nói là thương lượng nhưng không phải là chặt chém như taxi bên Malaysia đâu, nhưng các bạn cũng nên để ý vì không biết trước điều gì mà. Cứ trung bình 2.5-3km sẽ là 10 yuan. Khoảng cách này là tương đồng từ bến xe về khu vực gần phố cổ. Tôi đón taxi đi về hostel trước để cất hành lý, về hostel ở Shangri-La thì các bạn xem lại Phần 1 để biết thêm nhé, tôi sẽ không nói chi tiết ở đây nữa. 
SHANGRI-LA VÂN NAM TRUNG QUỐC
Con đường này chính là một trong những lối đi bộ vào bên trong phố cổ, hostel tôi ở chính là căn nhà đầu tiên bên tay phải, có 2 chiếc xe màu xanh trước nhà đó, vị trí rất chiến lược đúng không. Đến hostel các hành lý xong, tôi cũng chẳng muốn tắm vì cũng chỉ ngồi xe thôi, và trời lạnh quá nên thôi tôi đi ăn luôn. Anh chủ hostel rất hiếu khách, tôi hỏi gì cũng nhiệt tình giúp đỡ, thậm chí sợ tôi tìm không ra, anh ta dẫn tôi đi ra tận quán ăn và còn gọi món giúp tôi. Và ăn uống ở Shangri-La, tôi cực kỳ khuyến nghị các bạn quán ăn bên dưới.
SHANGRI-LA VÂN NAM TRUNG QUỐC
Quán ăn là căn nhà bên tay trái, có chiếc xe phía trước ấy. Đây thuần túy là một quán ăn địa phương nhé các bạn, không phải nhà hàng chuyên phục vụ du lịch. Và từ hostel chỉ cần đi bộ ra 50m là đến, đây là nơi tôi ghé tới ăn hầu như trọn 80% lịch trình. Du lịch ở đâu tôi không biết nhưng riêng với Trung Quốc, vì những món ăn "kinh khủng" ở Lệ Giang đã ám ảnh tôi nên khi đến Shangri-La, có được một quán ăn hợp vị, có thể giúp tôi lấy lại được thiện cảm với nền ẩm thực Vân Nam như cái quán trên là tôi chẳng muốn đi đâu nữa. Quán còn có một ưu điểm là vắng khách (vắng nhưng không phải do tệ nhé). Bếp trưởng khiêm ông chồng, còn có cô vợ và một đứa con trai. Nhưng một điểm hạn chế ở đây vì là quán ăn địa phương nên trong thực đơn không có tiếng Anh, nhưng các bạn có thể sử dụng phần mềm scan chữ và dịch để gọi món, hơi mất thời gian nhưng cũng là một trải nghiệm hay đối với tôi. Bản đồ vị trí ở bên dưới nhé:
SHANGRI-LA VÂN NAM TRUNG QUỐC
Chấm tròn viền đen, nền đỏ là vị trí hostel trên đường Cangfang nhé, chấm tròn đỏ bên trên là quán ăn trên đường Dawa. Từ vị trí hostel đi bộ một chút là đi vào trung tâm phố cổ Duke Zong, công viên Quy Sơn, Đại Pháp Kinh Luân. Tôi sẽ review những địa điểm này ở các bài sau.
_________________________________________________________
Một số khoản mục chi phí cần lưu ý: 
1. Taxi ở Shangri-La: 2,5-3km/10 yuan
2. Vé xe khách từ Shangri-La đi Lệ Giang: 58 yuan/người
3. Ăn uống trung bình: 40-50 yuan/người/bữa
Previous Post
Next Post

post written by:

0 nhận xét: